Làm sao có ai có thể thích chạy được?
Nơi tôi sống, có một đường sân chơi ở công viên KUBET gần đó, dài khoảng 0,5 km. Vào sáng sớm và chiều tối, trong cái nóng thiêu đốt và gió lạnh, luôn có người, đàn ông, đàn bà, già trẻ, già trẻ nối tiếp nhau. Từng người một, họ bước đi với tốc độ đều đặn, không nhanh cũng không chậm, như đang đếm nhịp đập trong lòng, giậm chân xuống đất, đi vòng quanh, như thể có một phần thưởng thần bí trước mặt, dẫn dắt họ, chạy ngang qua tôi, không hề bị gián đoạn, họ cứ chạy ngang qua tôi, lại chạy ngang qua.
Tôi có thường xuyên ngạc nhiên không? Mệt quá, chán quá, đau nhức khắp người... Rõ ràng là tôi có thể dừng lại bất cứ lúc nào. Ngoài chính bạn ra, ai quan tâm bạn có chạy hay không?
Cho đến khi tôi nhìn thấy anh, một người đàn ông vui vẻ, đẹp trai với vóc dáng cường tráng và nụ cười duyên dáng. Miếng đệm đầu gối được buộc vào đầu gối nên anh ấy bước đi hơi chậm và chạy như gió - Lô Thụy Sơn. Anh từng là thành viên của đội tuyển quốc gia và đạt thành tích xuất sắc ở các nội dung marathon KUBET.
Cách đây vài năm, rất ít người nghe nói tới cuộc chạy marathon. Lô Thụy Sơn bắt đầu chạy dọc theo cánh đồng lúa, cùng với những con diệc. Lật sỏi dưới chân, không sợ tiếng gầm rú của xe tải. Anh ta dường như không có lý do, không có mục đích, không có kết thúc, không biết phải bắt đầu từ đâu? Nó kết thúc ở đâu?
Chạy, đối với Lô Thụy Sơn, giống như chạy Forrest Gump trong "Forrest Gump KUBET": "Tôi thực sự có thể chạy như gió thổi."
Forrest Gump KUBET đã nói với chúng tôi rằng dù bạn có tin hay không thì "Nếu tôi muốn đi đâu đó, tôi sẽ chạy."
Lục Thụy Sơn cũng vậy. Từ nhỏ ở quê, anh thường chạy chân trần khi không có tiền mua giày. Mẹ anh mượn cho anh một đôi giày vải mỏng. Anh ấy đã trân trọng tài sản của mình từ khi còn nhỏ và không đeo nhiều hơn một chiếc, sau khi đua xong, anh ấy đeo nó lên vai và bước đến bục trao huy chương. Vị trí đầu tiên một lần nữa! Lại là nhà vô địch KUBET! Tôi chạy 1.500 mét trong 5 phút 8 giây, sau đó cải thiện thành 4 phút 9 giây nhờ luyện tập.
Một đứa trẻ chạy giỏi giống như một nhà vô địch nhỏ đang chăm chỉ học tập, cố gắng giành lấy những phần thưởng của cuộc sống trong sách vở. Khi chạy còn có những ngôi nhà vàng và những cô gái xinh đẹp trên đường.
Khi còn trẻ, anh đã phát hiện ra tài năng của mình và nói: "Này, tôi phát hiện ra rằng mình có thể chạy." Nhiều thập kỷ sau, ngồi trong một quán cà phê ấm cúng được thiết kế đặc biệt để chạy bộ, Lô Thụy Sơn được người khác coi là "Cha đẻ của Marathon KUBET" Anh ấy là người tiên phong cho các vận động viên chạy bộ ở Việt Nam.
Vào những năm 1980, ông thành lập Hiệp hội Marathon KUBET. Trong vài thập kỷ qua, ông cho biết đã tổ chức 600 cuộc chạy marathon KUBET lớn nhỏ. Thành tựu to lớn của anh không lớn bằng anh, tôi nghĩ đến một người ngưỡng mộ bên cạnh anh tả lại buổi chiều hôm đó trời bất chợt đổ mưa. Mọi người trên sân thể thao đều trốn dưới mái hiên, tất cả các môn thể thao đều dừng lại, một số đang nói chuyện, một số đang hút thuốc...
Nhưng trước mặt tôi là một đường chạy trên sân chơi, một bóng người mặc áo mưa, chạy với tốc độ ổn định, cái gọi là speed (tiếng Anh là Pace: thời gian cần thiết để chạy được 1 km.) Từng bước một, vòng tròn Sau hiệp đấu, anh chạy đến chỗ mọi người. Đám đông thở dài và vỗ tay ngưỡng mộ anh. Người chạy dưới mưa đó chính là Lô Thụy Sơn.
Khi đến tuổi nghỉ hưu, tôi không còn chạy đường dài nữa. Anh ấy vẫn không thể ngồi yên và tự nhiên thích di chuyển. Anh ấy chơi bóng, đi bộ nhanh và kết bạn với những anh hùng thuộc mọi tầng lớp trong thế giới thể thao KUBET.
Anh là một trong số ít đại diện có thể sống tốt bằng một đôi chân, chạy ra khỏi trời xanh và ngàn dặm mây trắng.
Tôi tưởng tượng rằng bất cứ ai đã đi hàng ngàn dặm trên khắp đất nước bằng đôi chân của mình thì giống như một địa chủ lớn bẩm sinh. Khi nhìn thấy một con đường, tôi liền nghĩ đến nó, từ đây đến đó, mảnh đất này đang chờ tôi chinh phục. Sử dụng bất kỳ tốc độ nào, theo gió, chạy qua và nhận huy chương do trái đất trao cho bạn.
Tôi cũng tin rằng một khi Lô Thụy Sơn biết rằng anh ấy chạy giỏi như Forrest Gump KUBET. Muốn đi đâu thì phải chạy. Đây cũng là một ẩn dụ. Với sự tập trung và sức bền cần thiết cho việc chạy đường dài, cần một chút tinh thần độc đoán để không chịu thừa nhận thất bại. Ông từ một vận động viên điền kinh quốc gia trở thành giáo viên trường thể thao, chủ tịch và tổng thư ký của một hiệp hội liên quan đến chạy bộ... Ông có nhiều chức danh đến mức không thể in hết trên một tấm danh thiếp. cần có nhiều sự kiện khác nhau, hàng chục cuốn sách và hồ sơ để nêu bật những nỗ lực và sự nghiệp của bạn sẽ thành công. Không còn nghi ngờ gì nữa, anh ấy có một vị trí tuyệt vời trong lịch sử chạy đường dài ở Việt Nam.
Kể về tuổi thơ của mình, tôi đã mấy lần đoạt chức vô địch, có người anh song sinh bên cạnh và cả hai đều giành được huy chương. Trong cuộc đua, người mẹ giản dị gác lại công việc chân tay kiếm sống và đặc biệt đến xem con trai mình giành chiến thắng đã không khỏi phàn nàn với ban tổ chức KUBET: Tôi thấy hai bạn chạy vất vả quá, đổ mồ hôi đầm đìa. Tại sao họ không thể trao những giải thưởng nhỏ như một cục xà phòng và một chiếc khăn tắm?
Dường như nó vang vọng lời nhắc nhở của mẹ tôi. Đối với cuộc chạy của Lô Thụy Sơn, phần thưởng bắt đầu xuất hiện. Đằng sau những ngôi sao thể thao hàng đầu này, Lô Thụy Sơn đã trở thành tuyển thủ quốc gia, đó là một vấn đề lớn trong giới. Nhưng ánh đèn pin của giới truyền thông sẽ không dễ dàng bắt được vô số vận động viên quốc gia chạy vòng tròn trên sân chơi vào lúc sáng sớm và đêm tối.
Chạy là cô đơn. Ngày hôm đó tại Dương Minh Sơn, "Sức khỏe" đã tập trung camera vào anh, không chỉ để tôn vinh thành tích xuất sắc một thời của anh. Tôi cũng nhìn thấy một người đàn ông gần 70 tuổi và muốn hỏi ông ấy? Trong cuộc đua dài, có người mệt mỏi, có người ngã, có người bỏ cuộc, chỗ dựa là gì? Chạy đến đích?
Anh luôn kết thúc cuộc đua với nụ cười rạng rỡ với hàm răng trắng đẹp và nói: “Tôi cứ ngỡ, người tôi yêu đang đợi tôi ở vạch đích”.
Một di chúc đơn giản như vậy. Đã trả lời tất cả các câu hỏi của chúng tôi. Vì yêu thương nên chúng ta có thể vượt qua nỗi đau; vì yêu thích chạy bộ nên những người yêu thương chúng ta mong chúng ta về đích. Cuộc sống là không bao giờ từ bỏ tình yêu!
“Làm sao một người có thể thích chạy bộ?” Tôi hỏi lại. Một số người nói rằng khi bạn chạy, endorphin sẽ xuất hiện trong não, chỉ những người chạy bộ mới có được cảm giác hạnh phúc đó.
6 phản ứng não tuyệt vời khi chạy KUBET
①Bộ não nội dung sẽ tạo ra cao trào
②Có thể giúp não thư giãn khỏi căng thẳng
③ Giúp nâng cao khả năng tập trung và học tập
④Tăng phản ứng cảm xúc tích cực
⑤Nó dường như xóa đi những ký ức đau buồn
⑥Tăng kích thước của vùng hải mã và cải thiện một số loại chức năng bộ nhớ
Tôi vẫn cần hỏi mọi người tại sao họ chạy? Thành thật mà nói, tất cả những gì tôi muốn làm bây giờ là xỏ giày chạy bộ vào, lao ra và chạy!
Chế độ ăn kiêng và nước uống marathon được khuyến nghị của Lô Thụy Sơn KUBET
‧Trước khi chạy: Giảm khả năng hấp thụ chất béo.
‧Trong quá trình chạy: Bổ sung đường, nước và muối (kể cả trái cây và sôcôla) trong quá trình chạy để tránh hạ đường huyết.
‧Sau khi chạy: Tránh ăn đồ ăn khó tiêu, nhiều dầu mỡ.
‧Thời gian tập luyện: Ăn nhiều trái cây và rau quả.
‧Sau khi tập: Ăn sau ít nhất 40 đến 50 phút.
‧Bổ sung nước: Đừng uống quá nhiều nước, nếu không sẽ làm tăng gánh nặng cho tim.
‧Trong hoặc sau khi chạy: Không uống nhiều nước, cách bổ sung nước đúng cách là "một lượng nhỏ và thường xuyên". Uống khoảng 15 phút một lần, mỗi lần khoảng 250cc. Nó là thích hợp không vượt quá 1.000cc mỗi giờ. Nhiệt độ nước tốt nhất là từ 8 đến 12 độ C, nước đá không phù hợp.
Phải biết cái bẫy trước khi có tiền để đổi lấy tiền mặt! Phí đổi tiền đắt cắt cổ? Một con cừu bị lột da hai lần